"Anh vừa từ Tokyo trở về!" Lan Đình Phương đã trả lời như thế.
Sau khi trả lời Liên Hảo, anh vội vàng đẩy cổ áo ngủ của cô ra, ngay lúc này, anh sợ Liên Hảo sẽ lại tiếp tục hỏi những câu mà anh không thể nào trả lời được.
Buổi tối đi ngủ Liên Hảo thường không có thói quen mặc nội y, chỉ với một hành động, cảnh xuân sắc bên trong liền lộ ra.
Lan Đình Phương nghĩ, anh thích cơ thể của Liên Hảo, cơ thể cô giống như những ngọn núi nhấp nhô dưới ánh trăng sáng tỏ, mang theo một chút thần bí. Lúc ban đầu có lẽ không có cảm giác gì, chưa nói tới thích hay không thích nhưng đối với loại chuyện này anh cực kỳ lãnh đạm, đương nhiên, cũng không phải không có động tình qua.
Chỉ là theo năm tháng trôi qua, cái loại thích này không biết khi nào thì bắt đầu, có lẽ là bởi vì quen thuộc, hay cũng có lẽ là bởi vì mùi hương đặc hữu trên người Cố Liên Hảo. Đã có những lúc, Lan Đình Phương sinh ra mê luyến mùi hương này.
Mùi hương đến từ sâu trong chính tâm hồn cô.
Lan Đình Phương cực kỳ kinh ngạc khi Liên Hảo che tay ở trước ngực, anh không khỏi ngẩng đầu lên nhìn cô.
"Đình Phương, đêm nay em không muốn!" Liên Hảo xoa mái tóc lại dài ra của anh.
Lan Đình Phương vươn tay chạm vào trán Liên Hảo, có chút nóng.
Anh ôm cô vào lòng: "Được rồi, chúng ta ngủ đi! Ngày mai nếu còn không thoải mái thì gọi bác sĩ đến."
Liên Hảo không nói gì, tư tưởng hoãn loạn tựa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-chet-tiet-nay/1723583/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.