Tôi chạy bộ trở về kí túc xá, trên trán còn thấm một tầng mồ hôi, mỗi buổi sớm tôi vẫn hay thức dậy từ năm giờ rưỡi sáng để chạy bộ vòng quanh trường. Thời tiết buổi sáng sớm không lạnh lẽo chỉ đơn giản hơi mát mẻ một chút thôi vì thế khi chạy bộ xong cảm thấy tinh thần vô cùng thoải mái, như vậy tôi lại có thể bắt đầu một ngày học năng động. Đối với tôi năm cuối đại học phải tất bật hơn rất nhiều. Tôi nhớ là khi vừa bước vào khoảng thời gian đầu năm nhất đại học, cuộc sống của tôi trở nên tất bật rộn rã hẳn. Cuộc sống thời trung học êm đềm đã qua, tôi cũng không nhớ những năm trung học có điểm gì đặc biệt không nữa. Mà tôi nghĩ ra là không có gì đặc biệt cả, cuộc sống của tôi chỉ quanh quẩn một từ “học” mà thôi. Mấy đứa bạn trung học vẫn gọi tôi là đứa “cuồng học” đôi khi cho rằng tôi khô khan, nhàm chán. Thử nghĩ xem cả mấy năm trung học mà số lần tôi tụ tập đi chơi cùng bạn bè được mấy lần chứ, nó ít ỏi đến đáng thương. Hiện tại khi đã lên đại học rồi khi họp mặt bạn bè, tôi thường hay im lặng bởi vì tôi chẳng có mấy cái kỉ niệm ra để kể. Kể cái gì bây giờ, không lẽ liệt kê mấy giờ tôi đi học, mấy giờ tôi đi ngủ à? Dĩ nhiên không thể kể như vậy cho nên tôi chọn im lặng. Nhưng thật ra tôi có một mối tình đầu, nói ra hơi khó tin. Thế nhưng tụi bạn thấy tôi im lặng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-chi-la-phu-du-sao/1990836/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.