Kỳ thật một vạn người, thì có một vạn cách say rượu khác nhau, mà tôi chưa bao giờ biết rằng, cách say rượu của mình lại có khuynh hướng bùng phát bạo lực!
“Hồng Kỳ, đây là tác phẩm của mày đấy! ” Hữu Bảo chỉ vào đôi mắt thâm tím của mình, lệ rơi đầy mặt.
“Hồng Kỳ, tao cũng bị đây này! ” Hai khuôn mặt ập tới, mặt đứa nào đứa nấy đều có vết thâm tím, mà trí nhớ của tôi chỉ dừng lại ở cái phòng WC tráng lệ ở triển lãm kia.
Hình ảnh cuối cùng tôi nhớ rõ chính là… đem xà phòng trong đó nhét vào trong túi xách.
Tôi vươn tay lục lọi túi xách tay của mình, mỗi lần lục đều giống nhau, mặt càng thêm suy sụp, bởi vì, bên trong cái túi kia không chỉ có bánh xà phòng của triển lãm, bao diêm của triển lãm, còn có một đống đồ linh tinh gì đó, giống như một cái khuy áo sáng long lanh, lại giống như một cặp kính mắt nạm kim cương… Vâng vâng, mỗi một thứ đều đắt không tưởng được, làm cho tôi đổ mồ hôi lạnh đầm đìa.
Toi rồi, chẳng lẽ mình còn giết người cướp của ?
Chẳng lẽ mình lại cường đại như vậy sao, OH…NO, tôi vò đầu tự chán ghét chính mình, Diệp Hồng Kỳ, ta đã nhìn nhằm mi, hóa ra mi không phải là một phần tử tri thức tương lai, mi là một cô gái bạo lực xinh đẹp!
Tôi ngẩng mặt, nhìn đống đồ xa xỉ trước mặt, trong sự khủng hoảng kinh hoàng lại ẩn chứa chút cảm giác thành tựu quái dị.
“Ngày hôm qua lão Ninh Mặc kia đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-cua-co-nang-co-chap/2541127/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.