Hơn 2 tháng sau
Từ khi biết tôi có baby, hắn lièm nghỉ dài hạn ở nhà để chăm tôi. Nhưng mà tôi có cảm giác giống mẹ chăm con hơn là chồng chăm vợ! Hắn cứ léo nhéo bên tai tôi thế này:
- Em không được ăn đồ ngọt! Không tốt cho sức khoẻ!
-...
Hoặc là:
- Em ngồi xem tivi đi! Để anh lau nhà cho, em lau 1 hồi lỡ con bị biến dạng!–_–
-...
Hay:
- Vợ ơi! Em đứng yên để anh ra đỡ em lên cầu thang! Không thôi em mà vấp là khổ! Nào, đưa tay cho anh!
-...
Lố! Lố! Lố quá rồi chồng ơi! Đi có 3 bậc thang mà cũng vấp được hả trời? Người nào như vậy chắc là mắt để quên ở đâu rồi đó!
Hay là có lần như này:
Đang ngồi lướt FB, xem tình hình "dân tình" nó như nào. Hắn cúp cầu dao cái "rụp", nói:
- Đi ngủ vợ ơi! Tới giờ rồi!
Tôi nổi cáu ngay:
- Anh bị sao à? Mới 8g tối bắt em đi ngủ! Em chưa muốn ngủ! Anh bật cầu dao lên! Em đang đọc truyện mà! Mau lên đi!
- Chồng em bình thường, không bị sao hết! 8g tối, số 8 là số nhiều do nó lớn hơn 1, vậy suy ra 8g đã trễ lắm rồi! Em chưa muốn đi ngủ thì anh mặc kệ, nhưng mà con muốn đi ngủ rồi! Còn cầu dao thì em cứ bật thử đi! Một nốt nhạc nó liền biến mất khỏi nhân thế! Em muốn đọc truyện? Được thôi! Anh kể cho em nghe!
- Anh nói nhiều chi vậy?
- Nói nhiều hay nói ít tuỳ vào mỗi trường hợp cần ứng xử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-cua-toi-va-tong-tai-cao-ngao/1522916/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.