Thấy Khải vẫn ngồi im không động đậy, nhìn nó không chớp mắt, nó luôn miệng xin lỗi Khải nhưng chẳng ích gì, vốn là người thiếu kiên nhẫn nó bực mình - Khải! Anh làm sao vậy, tôi đã xin lỗi anh cả chục lần rồi mà thái độ đó là sao, anh thường giận dai thế à?
-........._ vẫn im lặng
Nghiêm túc xin lỗi không được, bực mình mắng cũng không xong, nó đành dở chiêu cuối cùng
- Khải! Khải đẹp trai à! Tôi xin lỗi mà, lần sau không thế nữa đâu, tôi hứa mà, tha cho tôi lần này đi_ nó nũng nịu, đưa tay lên hứa, cái dáng vẻ đáng yêu cực kì làm anh chàng ca sĩ Vương Tuấn Khải cũng phải chịu thua, anh từ từ bỏ tay xuống, ngồi thẳng lưng, cầm bút chuẩn bị học tiếp, không quên nói với nó rằng:
- Cô lần sau mà còn như thế nữa là biết tay tôi
Buổi học lại tiếp tục được bắt đầu. 1 tiếng sau
- Đấy, bài học hôm nay là như vậy. Bài tập đây, anh thử làm tôi xem nào_ vừa nói, nó vừa đưa ra cho anh 1 đề Văn
Cầm lấy tờ đề, Khải cặm cụi làm bài ( chăm quá ha),vì phải chờ Khải làm nên Phương rảnh rỗi, hết lôi điện thoại ra nghịch rồi lại đọc truyện, chán quá nên nó ngủ thiếp đi lúc nào không hay, bên cạnh nó anh chàng kia vẫn miệt mài làm bài
1 tiếng 34 phút sau
- Òa, đã xong, mỏi cả tay_ Khải buông bút xuống, uể oải vặn mình cho đỡ mỏi, sau đó cầm bài làm của mình lên đưa cho Phương_ Ê này, tôi làm xong rồi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-cua-vuong-tuan-khai/1967285/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.