Đêm đó, sau khi tìm thấy đứa cháu ruột Ha Giyeon, Lee Myungwon đã mơ.
Trong giấc mơ, cũng như trước, Yoon Sunhwa xuất hiện giữa cánh đồng hoa, diện một chiếc váy trắng. Tuy nhiên, khác với vẻ mặt buồn bã trước đó, lần này cô ấy mỉm cười rạng rỡ.
Bên cạnh cô là một đứa trẻ trông rất giống Lee Myungwon thời trẻ.
"Juwon à..."
Đó là con trai của ông.
Lee Myungwon chưa từng nhìn thấy mặt cậu ngoài đời, nhưng trong mơ, ông chắc chắn như vậy. Nụ cười của cậu bé rạng rỡ khi cậu nắm tay mẹ, hai người chậm rãi bước đi qua cánh đồng hoa. Nhìn bóng hai mẹ con khuất dần vào khoảng không, Lee Myungwon bừng tỉnh khỏi giấc mơ.
Như thể họ đang mừng vì cuối cùng ông đã tìm thấy huyết thống của mình – Ha Giyeon.
Lee Myungwon đã hạ quyết tâm. Dù thế nào đi nữa, ông cũng sẽ bảo vệ Ha Giyeon, mối liên kết cuối cùng còn sót lại với huyết thống của mình.
Điều ông thực sự muốn làm là nói ngay với Giyeon – thú nhận rằng ông là ông nội ruột của cậu và cha cậu chưa bao giờ bỏ rơi cậu. Nhưng ông không thể. Giyeon đã trải qua đủ cú sốc khi biết sự thật về thân thế của mình rồi.
Ông không muốn gây thêm hoang mang nữa.
Quan trọng hơn, ông đã nghe rõ Giyeon nói rằng cậu không muốn dính líu gì đến gia đình đó nữa.
Cứ từ từ thôi. Hãy tiết lộ sự thật từng bước một, Myungwon tự nhủ, cố gắng trấn tĩnh trái tim đang đập loạn xạ của mình.
"Ông chú thực sự sẽ giúp Giyeon sao?"
"Sao cô lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-duong-phuong-khong-duoc-hoi-dap/2958847/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.