“An, mang đĩa này ra bàn số 2.”
“Vâng…”
“Cái bàn kia sao bầy bừa thế này, mau ra dọn đi An.”
“Dạ, em làm ngay đây ạ.”
Play
Unmute
Progress: 0%
Remaining Time -0:00
Fullscreen
“An ơi…”
“Có khách gọi đồ kìa An…”
…
Phù, làm bồi bàn thật không dễ như Bảo An vẫn tưởng. Suốt cả ngày bị quay như chong chóng, chân đi liên tục, tay làm không ngớt việc, đã vậy miệng lúc nào cũng phải căng hết cỡ ra để mà cười, mà chào với khách. Thật là mệt không tưởng!
Bây giờ là bảy giờ tối ngày chủ nhật, và hiện tại Bảo An đang ngồi trên ghế “ngấu nghiến” bộ phim Hàn lãng mạn trong phòng khách nhà ông bà nội, bên cạnh là đôi bạn trẻ Trúc Linh và Bảo Kỳ đang đút bánh cho nhau ăn, sến sẩm không kém bộ phim đang phát sóng. Bỗng dưng…
“An ơi…”
Trúc Linh gọi, và theo như thói quen nghề nghiệp, Bảo An ngoan ngoãn đáp:
“Dạ, quý khách cần gì ạ?”
Mất một phút đơ mặt, Bảo Kỳ và Trúc Linh ôm bụng ngã ngửa về đằng sau, ngoác miệng ra cười.
“Lấy cho em cốc nước quả trong tủ lạnh nhá.”
“Cả tao nữa.”
“Linh cần gì thì cứ nhờ chị An đi lấy hộ nhớ.”
Trúc Linh yểu điệu gật đầu, khẽ “ừ” một tiếng, đôi môi còn hơi chu lên tỏ vẻ đáng yêu.
“Thôi đủ rồi, dừng lại đi. Thấy gớm quá. Nổi hết cả da gà da vịt lên rồi này.”
Bảo An nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu, hai tay ôm lấy thân mình khẽ xoa xoa.
“À quên mất, lại đụng trúng nỗi đau của kẻ bị đá nữa rồi. Linh xin lỗi An
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-hai-huoc-cua-bao-an/1065124/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.