Chương 317 Sự điên cuồng trong nỗi
†uyệt vọng “Đúng rồi, sáng ngày mai, tôi không đến Giản Thị đâu”
“Chị có chuyện gì sao?”
“Hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một chút” Giản Đồng nói xong, ra vẻ mệt mỏi: “Vi Vĩ An, tôi đã giao một nửa Giản Thị cho cô rồi, cô không được làm phụ lòng tôi đâu đấy”
Cô nói nửa đùa nửa thật, đứng dậy: “Không giữ cô ở lại ăn cơm nữa đâu. Để tôi ngủ một lát, gần đây không biết vì sao, hay cảm thấy mệt mỏi”
Vi Vi An nghe vậy, vẻ mặt thương xót: “Chị đấy, lúc nào cũng như vậy. Được, em đi trước đây, không cân vội đi làm, chuyện trong công ty đã có em lo, Chị cũng đã chia cổ phần của Giản Thị cho emồi….. hừm, chị thật sự không hối hận sao?”
Cô vần nghi ngờ, muốn mua chuộc lòng người, thực ra Giản Đồng không cần dùng cổ phần của Giản Thị, Vi Vi An cô cả đời này cũng chỉ làm theo lời của Giản Đồng.
Lúc Vi Vi An bước đến cửa, Giản Đồng gọi một câu: “Đợi một lát.”
“Hả?”
“Không biết từ lúc nào, chúng ta đều đã không còn là những cô gái 20 tuổi đầu, Vĩ Vi An…… thời gian là một lưỡi dao vô tình, khóe mặt của cô và tôi, đều đã có nếp nhăn”
“Đúng vậy, còn nhớ lúc chúng ta còn trẻ, có thể cười thả ga, bây giờ đến cả cười cũng không dám cười thoải mái như vậy…..” Hai người vừa nói vừa cười, bầu không khí vô cùng thoải mái, “Được, em đi đây, chị nghỉ ngơi cho khỏe.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-khac-cot-ghi-tam/976206/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.