Chương 201 ĐÂY CHẲNG PHẢI LÀ NGƯỜI EM TRAI TỐT CỦA TÔI SAO?
Giản Đồng vừa rồi vẫn còn giơ chiếc chứng minh thư lên cười thỏa mãn, đột nhiên trở nên trâm mặc.
“Thôi, coi như tôi chưa hỏi…”
Tô Mộng nói, Giản Đồng đột nhiên ngẩng đầu lên lắc lắc, nhìn về Tô Mộng, “Em không biết”.
Gương mặt Tô Mộng sửng sốt…không biết…là ý gì chứ?
Dường như nhìn ra được sự sửng sốt của Tô Mộng, Giản Đồng lại lắc đâu: “Em thực sự không biết”. Sau khi xảy ra bao nhiêu việc như thế, thì cái câu hỏi này cũng còn ý nghĩa gì nữa chứ? Cô cong cong khóe môi: “Nhưng em biết, ở bên cạnh anh ấy, mỗi ngày mỗi khắc đều là đau khổ. Ngủ bên cạnh anh ấy, rất nhiều, rất nhiêu, rất nhiêu đêm đều mất ngủ”.
Lúc này Tô Mộng mới nhìn thấy sự phù thũng trong mắt Giản Đồng.
“Em cũng biết, từ khoảnh khắc bước ra từ sau phía song sắt ấy, từng giây từng phút em đều đang lên kế hoạch để rời khỏi thành phố này. Từ lúc gặp lại anh ấy ở Đông Hoàng, em đã không còn dám yêu lại người đàn ông ấy, tất cả ý nghĩ trong đầu em, chỉ là trả nợ mà thôi”. Cô cười nhẹ một tiếng, không định nói với Tô Mộng về chuyện của “A Lộc”.
A Lộc là một phần sâu thẳm trong trái tim cô, là chút ít ấm áp và lưu luyến còn xót lại.
Tô Mộng không hiểu ý của từ “trả nợ” trong lời nói của Giản Đồng, không phải quản gia Hạ đã đích thân nói ra, cái chết của Hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-khac-cot-ghi-tam/976380/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.