Phó Tiểu Vũ...
Phó Tiểu Vũ gọi anh là chồng.
Trong giây phút ấy, toàn thân Hứa Gia Lạc đều run rẩy theo phản ứng sinh lý.
Anh bỗng nhiên trào dâng cảm giác lơ lửng không biết mình đang ở nơi đâu, bên dưới đã cương đến nỗi dường như muốn bắn ra ngay lập tức.
Tiếng nức nở gọi "chồng ơi" ấy, hoàn toàn khiến anh thích thú đến mức mất hết lý trí.
Phần eo của Phó Tiểu Vũ run lên khi bị anh đâm vào, Hứa Gia Lạc quả thực đã dùng rất nhiều sức.
Thằng nhỏ thô to của Alpha tiến vào trong cơ thể của cậu, cho dù nơi đó vừa rồi đã được Hứa Gia Lạc chẳng hề ngại ngùng không ngừng mơn trớn đến ẩm ướt, thế nhưng bản năng của Omega vẫn khiến Phó Tiểu Vũ muốn trốn tránh一一
Bởi nếu quan hệ trong giai đoạn không phải kỳ phát tình đối với Omega mà nói, là một nỗi sợ hãi âm ỉ.
Huống chi vào lúc này, ngay cả cái gáy của cậu cũng đang bị Alpha hung hăng ngậm lấy.
Cậu run rẩy rên rỉ: "Hứa Gia Lạc..."
Alpha không đáp lại, mà chỉ nâng người trên của mình lên rồi dùng lực ấn mạnh vào eo của Phó Tiểu Vũ, bức bách cậu phải hạ cái eo thon xinh đẹp của mình xuống.
Tư thế đó buộc Omega phải nâng cái mông trần của mình lên cao.
Alpha rút thằng nhỏ của mình ra rồi vẩy một cái, trước tiên là quen tay nhéo vào eo của Omega, sau đó mới nói: "Chú mèo con, không cho phép em đổi cách gọi đâu." Hứa Gia Lạc nói.
Sự trống trải đột ngột khiến cơ thể Phó Tiểu Vũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-khac-thuong-xuat-hien-roi/1859981/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.