Phó Tiểu Vũ, thực sự là một người rất biết cách hành hạ người khác.
Đây là cảm nhận mới nhất của Hứa Gia Lạc.
Vào tháng Tám, khi Omega đến giai đoạn giữa của thai kỳ, không biết từ ngày nào cơn nghén ngẩm đã không còn xuất hiện nữa.
Mặc dù thời tiết ở thành phố M đang trở nên nóng hơn, nhưng Phó Tiểu Vũ lại không hề hấn gì.
Cảm giác thèm ăn của cậu đã nhanh chóng khôi phục trở lại, hoặc có thể nói là—— từ lúc quen biết cho đến nay, Hứa Gia Lạc chưa từng thấy một Phó Tiểu Vũ ngốc nghếch đến như vậy.
Bạn biết đấy, dù gì thì đây cũng là một Omega nam thân cao một mét tám, một khi cơn thèm ăn đã trỗi dậy thì sẽ rất đáng sợ.
Trong một ngày, Hứa Gia Lạc thường xuyên phải lái xe ra ngoài nhiều lần để mua nguyên liệu tươi mới.
Chuyện này tất nhiên không phải là do anh lên kế hoạch không tốt không mua đủ thức ăn, mà là vì cảm giác thèm ăn của Phó Tiểu Vũ thường bộc phát một cách rất ngẫu hứng, có lúc cậu đột nhiên muốn ăn một loại hoa quả nào đấy, còn cố tình là đúng cái loại không được chuẩn bị sẵn trong tủ lạnh.
Phải chờ đợi thì sẽ không vui cho lắm.
Nhưng đôi khi, rõ ràng là thực đơn đã được vị lãnh đạo này gật đầu duyệt vào buổi sáng, thế mà đến tối lại chợt đi đến bên cạnh anh, nhìn anh bằng đôi mắt tròn xoe xinh đẹp sáng ngời của mình, còn nói bằng cái vẻ vô cùng có lý: "Hứa Gia Lạc...!buổi tối chuyển sang ăn tôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-khac-thuong-xuat-hien-roi/362287/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.