Lúc sắp đến Thuận Thành, Hứa Gia Lạc lại gọi điện cho Phó Tiểu Vũ hỏi vị trí cụ thể.
Có lẽ cho đến giờ phút này, việc “Hứa Gia Lạc sẽ xuất hiện” đầy bất ngờ mới có chút cảm giác chân thực. Cũng chính vì thế mà Phó Tiểu Vũ đứng dậy nhìn cảnh tượng tàn tạ xung quanh, bỗng chốc thấy bất an.
Cuộc đời y nom xán lạn vẻ vang thật đấy, nhưng nói cho cùng thành phố B là thể diện, chiếc Lamborghini kia cũng thế.
Lớp áo trong của y là thị trấn Thuận Thành nho nhỏ này, mà chỉ cần nghĩ đến việc phải để Hứa Gia Lạc nhìn thấy hết thảy mọi thứ khiến y cảm thấy quẫn bách và bứt rứt.
“Hey!”
Nhưng Hứa Gia Lạc không để y phải chìm đắm trong suy nghĩ ấy quá lâu. Ngay lúc Phó Tiểu Vũ đang ngơ ngác nhìn lòng sông khô cạn, bả vai y bỗng bị vỗ một cái.
“Đã lâu không gặp cậu nhỉ, Phó Tiểu Vũ.”
Phó Tiểu Vũ không sao hình dung nổi cảm xúc lúc này của mình.
Alpha mặc chiếc jacket da màu đen, lưng đeo ba lô mèo to đùng, mái tóc rối tung vì cơn gió phương Bắc. Người ấy đang cười tít mắt đứng trong bóng đêm nhìn y.
Phó Tiểu Vũ nghĩ, có lẽ mình sẽ mãi mãi không quên cảnh tượng này.
“Hứa Gia Lạc, lâu rồi không gặp.”
Phó Tiểu Vũ khá vụng về, bởi vì ngay lúc bật thốt câu này, y bỗng nhận ra với mình ý nghĩa đằng sau của nó chính là: Rất vui khi được gặp anh, Hứa Gia Lạc.
“Cậu ở chỗ này lâu lắm rồi hả?” Hứa Gia Lạc hỏi y: “Có gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ky-la-da-xuat-hien/230742/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.