“Có, có ổn không anh?”
Phó Tiểu Vũ định đi thẳng ra ngoài luôn, có điều khi tới trước mặt Hứa Gia Lạc y vẫn không kìm lòng nổi mà đứng lại hỏi một câu.
“Ừm, để anh nhìn kỹ chút đã nào.” Hứa Gia Lạc cố ý soi mói từ trên xuống dưới một lúc lâu, sau đó mới bình tĩnh nhận xét: “Nhìn cái quần đùi đi biển của anh này, từ màu sắc đến kiểu dáng cũng đều rất bắt trend. Ồ, dây chuyền cũng không tệ, màu bạc này đúng là bắt mắt.”
Phó Tiểu Vũ ngẩng đầu lên nhìn hắn. Y vẫn một mực mong đợi, nhưng mãi đến cuối cùng vẫn không nghe thấy người ta nhận xét về mình, trong mắt bất giác ánh lên vẻ thất vọng.
“Nào nào.” Hứa Gia Lạc thật sự không nín cười được nữa, hắn dứt khoát kéo Omega tới gần mình rồi bóp bóp mặt y, thấp giọng nói: “Trong tủ quần áo to đùng của anh, em chỉ thích nhất mấy cái này thôi hả Phó Tiểu Vũ?”
“Vâng.” Phó Tiểu Vũ trả lời ngay, nhưng sau đó lập tức ngẩng đầu lên ngại ngùng bổ sung một câu: “Là em cảm thấy anh sẽ thích mặc mấy món này nhất.”
“…”
Nhất thời Hứa Gia Lạc thật sự không biết có nên ghét bỏ chính mình một chút không, có điều trước đó có nỗi vui sướng bí ẩn đang nhấn chìm hắn –
Phó Tiểu Vũ đáng yêu biết nhường nào.
Hắn tìm trong tủ đồ một chiếc quần đùi đi biển có kiểu dáng na ná và một cái áo thun trắng, sau đó nhanh chóng mặc vào, rồi bình tĩnh đi tới bên cạnh Phó Tiểu Vũ nắm lấy tay y,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ky-la-da-xuat-hien/230811/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.