Cô chạy vội xuống phòng ăn, thấy anh đã ngồi sẵn đó, bất chợt có giọng nói:
-Ngủ ngon không?
Cô quanh ngang quay ngửa mà không hiểu anh đang hỏi ai. Nhìn biểu hiện của cô mà anh chỉ muốn cười nhưng phải cố nhịn để tỏ vẻ mặt ông chủ thường ngày. Không chịu được nữa, anh lại nói tiếp?
- Tôi hỏi cô đấy, cô ngủ có ngon không?
- À, thì ra anh hỏi tôi, ngủ ngon nhưng bây giờ là mấy giờ?
- 8h30', có vấn đề gì à?
Cô lắc đầu lia lịa
- Ra ăn cơm!
Giọng anh như ra lệnh nên cô đành phải tuân theo. Cô cúi gằm mặt, đi chậm chậm về chiếc ghế đối diện anh. Cô rất đói nên món gì cô cũng ăn hơn nửa, điệu bộ ăn không hề ra dáng tiểu thư nhà giàu, giống như là hổ đói nhiều ngày vậy. Ngược lại với cô là anh, anh ăn rất ít, mỗi thứ chỉ một tí xíu. Chủ yếu là anh nhìn cô ăn mà cũng bó tay luôn. Chắc mai phải bảo đầu bếp làm nhiều hơn nữa để cô ăn.
----------------------------------------------------
Sau khi thưởng thức xong toàn bộ sơn hào hải vị nhà anh, cô mới ngồi nghỉ, đồng thời tấm tắc khen:
- Nhà anh đẹp thật đấy, cứ như lâu đài vậy. Đồ ăn ở đây cũng rất ngon, mọi thứ đều hợp khẩu vị của tôi. Mà sao anh ăn ít quá vậy. Anh như thế làm tôi thấy mình giống con trai vậy. Mà này, tôi thật lòng, thẳng tính nên khuyên anh vài câu được chứ/
-......
Thấy anh không nói gì nên cô rất tự nhiên tuôn một tràng dài, tốt xấu lẫn lộn:,
-Anh thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-mau/393007/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.