-Giang à! Vợ ơi!
Vừa đi làm về nó đã chạy ngay khắp nhà để tìm kiếm vợ yêu, cuộc sống của hai người vẫn thế, vẫn hạnh phúc chẳng thể tách rời. Hai người bên nhau không ngừng phát thức ăn chó làm cho mọi người xung quanh tự ý né ra xa.
Tần Vũ Giang vừa tắm xong, mặc một chiếc váy ngủ tơ tằm màu đỏ đang đứng ngắm cảnh mặt trời lặn trong vườn thì nghe tiếng nó gọi. Không kịp để cô lên tiếng phản ứng thì cả người đã rơi vào một vòng tay ấp áp, xung quanh cô giờ đây được bao phủ bởi mùi hương quen thuộc. Như một thói quen cô ngã người, cả cơ thể như mềm nhũn trong vòng tay của nó.
-Vợ! - nó dụi dụi vào hõm cổ người trong lòng, cái mũi cao không ngừng cọ cọ làm cho cô bật cười tránh né
-Ơi
-Vợ!
-Ơi
-Vợ của em! Giang bảo bối!
-Dạ
-Hi nhớ vợ.
Âu Dương Hi lại tiếp tục vùi sâu vào hõm cổ cô, cái miệng không thành thật còn hôn hôn trên đó. Bỗng chốc trên cổ cô lại hiện lên những đoá hoa hình trái tim.
Tần Vũ Giang bật cười vì tính trẻ con của con người này. Đã bao nhiêu tuổi rồi còn bám dính cô như vậy. Nhưng cô không hề cảm thấy phiền mà chỉ thấy hạnh phúc mỗi khi nó gọi cô. Cô thầm than trong lòng có lẽ ngày mai lại phải quấn khăn trong thời tiết nóng nực này rồi.
-Mới có một buổi sáng thôi mà. Hi đừng nháo mà - cô cười cười mà né tránh, tránh né bàn tay đang muốn chu du phía bên dưới kia.
Tuy bảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngang-trai/168454/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.