Nguyễn Tinh Vãn lại lấy những tấm ảnh kia ra, nhưng bất kể cô nhìn thế nào, cũng không tìm ra ký ức bị thiếu trong đầu, cũng không nhớ ra nổi người đàn ông bị rạch mặt trên tấm ảnh kia.
Cô lại cầm chiếc đồng hồ bên cạnh lên, cũng không thể tìm ra ký ức có liên quan.
Dựa vào những tấm ảnh này và nhật ký của Nguyễn Quân xem ra, mẹ cô hẳn là mang theo cô gả cho Nguyễn Quân, nhưng trong khoảng thời gian đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vì sao cô không nhớ chuyện lúc nhỏ, lẽ nào liên quan đến vụ nổ trong mơ?
Bởi vì cơn ác mộng lúc chiều, Nguyễn Tinh Vãn tới nửa đêm vẫn không ngủ được, mắt mở to giống như chuông đồng.
Cô dứt khoát ngồi dậy sửa sang các bản thiết kế trong khoảng thời gian này.
Trước đó ở xa, có thể làm online, nhưng bây giờ cô đã trở về rồi, chắc chắn phải tới Thành Quang báo cáo công việc.
Lúc sửa sang được một nửa, Nguyễn Tinh Vãn nghe thấy trên hành lang truyền tới tiếng bước chân, ngay sau đó, cửa phòng bên cạnh bị mở ra.
Hẳn là Chu Từ Thâm đã về.
Nguyễn Tinh Vãn vô thức nhìn điện thoại, một giờ sáng.
Lúc ở An Kiều, cô cảm thấy tên đàn ông chó má này ngày nào cũng rảnh rỗi, ngoài thỉnh thoảng xử lý văn kiện do Lâm Nam đưa tới ra, phần lớn thời gian đều là làm phiền cô, không ngờ vừa trở về Nam Thành liền bắt đầu bận rộn.
Thu dọn đồ đạc xong, Nguyễn Tinh Vãn cảm thấy có chút đói.
Cô mở cửa phòng ra, xuống lầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/2659575/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.