Đây chẳng phải là anh đến c.h.ế.t cũng vẫn cứng miệng sao!
Không đợi Lâm Nam trả lời, Chu Từ Thâm liền thu lại ánh mắt, giọng điệu lạnh nhạt:
"Tôi không phải lo lắng cho cô ấy, chỉ là chuyện cô ấy mang thai không thể để Chu gia biết."
Lâm Nam hiểu ý ngay:
"Dạ dạ, Chu tổng, tôi hiểu."
Tốt lắm, Chu tổng bây giờ đã biết cách tự tìm đường thoát cho mình rồi.
Sau khi Lâm Nam rời đi, Chu Từ Thâm cầm điện thoại lên gọi trực tiếp cho Nguyễn Tinh Vãn, anh không lạnh không nhạt mở lời:
"Em đang làm gì đấy?"
Ở đầu dây bên kia, Nguyễn Tinh Vãn đáp:
"Đang ăn cơm với bạn..."
"Ồ, là cái người Triệu Kỳ đó à?"
Nguyễn Tinh Vãn: "..."
Cái chuyện nhỏ này mà anh ta cũng nhớ, đúng là kẻ tính toán chi li.
Cô cười gượng vài tiếng, trực tiếp bỏ qua lời của anh:
"Chu tổng tìm tôi có việc gì không?"
"Trước khi em hỏi tôi câu này, chẳng phải nên nói với tôi hôm nay em đã làm gì sao."
Nghe câu này giống như là quan tâm, đặt vào người khác có lẽ sẽ là lời hỏi thăm của bạn trai. Nhưng đối với Nguyễn Tinh Vãn, cô lại cảm thấy hắn có ý đồ gì đó không tốt.
Cô im lặng một lúc rồi mới nói:
"Tôi đi dạo phố với bạn..................."
Chu Từ Thâm lập tức ngắt lời:
"Đi dạo phố mà lại khiến cho hàng chục hàng trăm người biết chuyện em mang thai sao?"
Nguyễn Tinh Vãn không ngờ tin này nhanh chóng đến tai anh như vậy, cô ngẩn ra một lúc rồi mới mở lời:
"Chu tổng biết rồi sao?"
"Lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/2659585/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.