Anh chỉ có thể cười khổ trong lòng, liệu anh có thể lo chuyện của mình trước không! Hiện tại chuyện của anh rõ ràng còn nghiêm trọng hơn gấp trăm lần!
Lẽ ra nên sớm dẹp yên chuyện của Nguyễn Tinh Vãn rồi.
Chu Từ Thâm tiếp tục:
"Nếu tôi không lo cho cô ấy, có thể cô ấy còn không biết mình c.h.ế.t như thế nào."
"Chu tổng…"
"Từ buổi dạ tiệc từ thiện lần trước cho đến vụ tin đồn hôm nay, người đó làm vậy dường như chỉ muốn Nguyễn Tinh Vãn thân bại danh liệt. Nếu cô ấy rời khỏi Thành Quang, ai sẽ được lợi nhất."
Lâm Nam ngừng lại, hiểu ý anh:
"Chu tổng muốn nói… có khả năng là người trong nội bộ Thành Quang?"
Chu Từ Thâm tựa vào ghế, vẻ mặt lạnh lùng:
"Cái miệng của cô ta đã đắc tội không ít người, bắt đầu điều tra từ những người khả nghi nhất."
"Vâng."
Lâm Nam đi được vài bước, rồi quay lại
"Vậy..........… những chuyện khác thì sao?"
"Những chuyện khác có vội cũng không giải quyết được, đợi cô ta đạt được mục đích rồi tự nhiên sẽ ra tay."
Nghe vậy, Lâm Nam có chút kinh hãi:
"Chu tổng biết ai đã làm chuyện này?"
Chu Từ Thâm ngẩng đầu lên, trên gương mặt lạnh lùng không lộ ra bất kỳ cảm xúc nào.
Lâm Nam lập tức nói:
"Tôi sẽ đi điều tra chuyện của phu nhân ngay."
Sau khi Lâm Nam rời đi, văn phòng rộng rãi chìm vào im lặng, không nghe thấy một âm thanh nào.
Chu Từ Thâm đứng dậy, đứng trước cửa sổ, tay đút trong túi quần, nhìn ra con phố nhộn nhịp, không biết đang nghĩ gì.
Một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/2659664/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.