Sau bữa ăn, khi mọi người đã rời đi, Nguyễn Tinh Vãn bế cậu nhóc vào phòng tắm để tắm cho cậu, rồi đặt lên giường dỗ cậu ngủ trước khi bước ra ngoài.
Trong phòng khách, Nguyễn Thầm đã rửa xong bát và đang khử trùng đồ chơi trên thảm.
Nguyễn Tinh Vãn nói:
“Để chị làm cho, em đi nghỉ đi.”
Nguyễn Thầm đáp:
“Sắp xong rồi.”
Nguyễn Tinh Vãn hỏi:
“Sao em không tiễn Hứa Loan?”
“Có tài xế của cô ấy chờ dưới nhà.”
Nguyễn Tinh Vãn khẽ mỉm cười:
“Được rồi, đi ngủ sớm đi.”
Nguyễn Thầm đặt đồ trong tay xuống:
“Em quyết định xin nghỉ nửa tháng.”
Nguyễn Tinh Vãn ngạc nhiên:
“Vì sao?”
“Để em chăm sóc đứa bé, chị có thể yên tâm làm việc của mình.”
Những ngày gần đây, Nguyễn Tinh Vãn không rời cậu nhóc nửa bước, cũng không đến studio làm việc hay tập đoàn Lâm Thị.
Nguyễn Thầm biết chị mình đang quá lo lắng, không dám lơ là dù chỉ một phút, cũng không dám thuê bảo mẫu chăm bé, càng không dám để con trai rời khỏi tầm mắt mình.
Nguyễn Tinh Vãn im lặng vài giây rồi nói:
“Chị sẽ tìm cách khác, em cứ lo chuyện học hành của mình đi.”
“Chị có cách gì chứ?”
Bùi Sam Sam đang mang thai, tự chăm sóc mình còn khó khăn. Daniel lại chưa bao giờ chăm trẻ con, và giờ Nguyễn Tinh Vãn không tìm thấy ai để tin tưởng giao đứa bé.
Cô đáp:
“Cách thì chị sẽ nghĩ ra thôi. Ngủ đi, mai nói tiếp.”
Trở về phòng, nằm trên giường, Nguyễn Tinh Vãn nhìn cậu nhóc bên cạnh, tay khẽ chạm vào chiếc mũi nhỏ bé, trong đầu hiện lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/2660181/chuong-1167-1168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.