Từ khi Daniel có nhận thức, anh đã sống lang thang trên đường phố nước Pháp.
Anh thường xuyên phải đánh nhau với những đứa trẻ lớn hơn mình chỉ vì một miếng phô mai từ thùng rác, đến mức đầu rơi m.á.u chảy.
Anh không có ba mẹ, cũng không có người thân hay bạn bè.
Nếu không phải William nhận nuôi, có lẽ anh cũng không biết mình có thể sống đến bây giờ hay không.
Mặc dù vậy, William rốt cuộc vẫn không phải là ba ruột của anh.
Vì thế, sự xuất hiện của đứa trẻ này mang một ý nghĩa đặc biệt với anh.
Nó là người duy nhất trên thế giới này có mối liên hệ m.á.u mủ với anh.
Trong quá trình chăm sóc Bùi Sam Sam và đứa trẻ, tình cảm của Daniel dành cho cô dường như ngày càng lớn hơn.
Có những lúc, khi nhìn cô ngồi trên ghế sofa ăn trái cây và xem TV, anh không thể ngừng tưởng tượng về cảnh một đứa trẻ hai, ba tuổi chạy quanh, miệng gọi ba mẹ không ngớt.
Nhưng với anh, điều đó giống như một giấc mơ, không hề chân thật.
Khi anh còn đang cố gắng biến giấc mơ đó thành hiện thực, London xảy ra chuyện và anh buộc phải quay lại để giải quyết.
Trong mỗi giây phút đau đớn và giày vò, những giấc mơ mà anh khao khát ấy dần trở nên rõ ràng hơn.
Những gì anh muốn dường như luôn rất đơn giản.
Nhưng số phận lại thường trêu đùa con người, không để anh có cơ hội làm lại.
Khi anh trở về, giấc mơ ấy - thứ luôn ám ảnh trong tâm trí anh - sụp đổ trong khoảnh khắc.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/2660438/chuong-1629-1630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.