Khi Bùi Sam Sam ngẩng đầu lên, trán cô đập thẳng vào cằm Daniel.
Cô định đưa tay lên xoa trán, nhưng những ngón tay dài và thon của anh đã đặt lên trán cô trước, giọng nói trầm ấm, khẽ vang lên:
“Sorry.”
Ngoài vẻ ngoài điển trai, Daniel thực sự có sức hút riêng. Với nét lai đặc trưng, cộng thêm khi nói tiếng Anh, anh toát lên một sự quyến rũ khó cưỡng.
Đôi tai Bùi Sam Sam đỏ bừng, cô đặt khăn xuống, lúng túng nói:
“Gần xong rồi, phần còn lại anh tự lo đi, tôi về đây.”
Cô vừa quay người, Daniel đã nắm lấy tay cô.
Cô ngoảnh lại, chưa kịp nói gì thì anh đã kéo cô dựa sát vào gương.
Daniel cúi đầu, một lần nữa chiếm lấy môi cô, chiếc lưỡi mạnh mẽ, không chút do dự len lỏi qua hàm răng.
Không khí trong phòng dần trở nên nóng bỏng, hơi thở của họ làm gương mờ đi, không thể nhìn rõ hình ảnh phản chiếu.
Nụ hôn dài kết thúc, Daniel đã tháo khuy áo lót của cô, nhẹ nhàng cắn vào vai cô.
Bùi Sam Sam đôi mắt thất thần, nhưng vẫn giữ được chút tỉnh táo cuối cùng:
“Anh… anh không làm được đâu.”
Giọng Daniel khàn đặc, đầy sức hút:
“”àm được hay không, thử sẽ biết.”
“Ý tôi là… anh bị thương, vết thương sẽ rách ra mất.”
Nghĩ đến điều đó, Bùi Sam Sam tỉnh táo hơn, kéo áo lại:
“Thôi, với lại ở đây cũng không có… đồ bảo hộ.”
Daniel nhíu mày, tiến sát lại gần cô hơn, khiến cô cảm nhận rõ ràng tình trạng của anh lúc này.
Anh trầm giọng hỏi:
“Để tôi đi mua?”
Bùi Sam Sam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/2660517/chuong-1767-1768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.