Khi về đến nhà, An Oản đưa quà đính hôn mà Nguyễn Tinh Vãn tặng cho Quý Hoài Kiến, rồi đưa hai chiếc dây chuyền mà hôm nay cô đã định mua nhưng bị An Thấm cướp mất, cuối cùng lại được Nguyễn Tinh Vãn tặng cho cô, tặng cho mẹ Quý.
Mẹ Quý thấy vậy, ngạc nhiên nói:
“Mua một chiếc là đủ rồi, sao con lại mua nhiều thế này?”
An Oản có chút xấu hổ, giải thích:
“Thực ra đây không phải là con mua, con định mua nhưng gặp phải một vài tình huống bất ngờ, cái này là… bạn của Hoài Kiến tặng.”
Mẹ Quý nghe vậy, càng ngạc nhiên hơn, quay sang nhìn Quý Hoài Kiến:
“Là bạn nào của con vậy?”
Quý Hoài Kiến mím môi, không trả lời.
An Oản lên tiếng: “Là một người bạn lâu rồi chưa gặp.”
Sau đó, cô chuyển sang đề tài khác: “Mẹ, để con đeo cho mẹ nhé.”
Mặc dù Mẹ Quý nói không cần, nhưng khuôn mặt vẫn nở nụ cười rạng rỡ.
An Oản vừa đeo dây chuyền cho bà, vừa nói với Quý Hoài Kiến:
“Bạn của anh tặng chúng ta món quà quý giá như vậy, anh định bao giờ chuẩn bị một món quà để tặng lại, đừng để mất đi ân tình này nhé.”
Quý Hoài Kiến gật đầu.
Khi lên lầu, vừa đóng cửa phòng, thì giọng nói của Quý Hoài Kiến vang lên: “Cảm ơn.”
An Oản có chút ngạc nhiên: “Cảm ơn em cái gì?”
Quý Hoài Kiến không trả lời, chỉ đưa lại hộp trang sức cho An Oản:
“Đây là đồ tặngt em, thì chính là của em.”
An Oản mở miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn nhận lấy.
Tối hôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/2660775/chuong-2401-2402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.