Edit: YanaIshi
Beta: LynCáo HTH
***
An An từ từ đứng lên ——
Lục Ngang thoáng chốc nghiêng đầu nhìn cô! Thân thể anh có chút căng thẳng, có chút cứng ngắc.
Bốn mắt chạm nhau, bầu không khí bao quanh trong im lặng.
Giống như bị bọn họ làm ảnh hưởng, nhất thời trên bàn ăn lúc này, tất cả chén, đũa, tất cả động tác, đều đồng loạt dừng lại, đột nhiên An An đứng dậy, bầu không khí trở nên có chút quái dị. La Khôn đang cùng Lục Ngang ôn chuyện, cũng ngây ngẩn cả người: " Chuyện này...Đây là chuyện gì thế? "
Tay của An An buông xuống, dừng lại nửa giây, cô bình thản bưng cái chén trước mặt lên, nói: " Tôi đi bới cơm. " Vừa nói, vừa nhấc chân ra, lui sức về phía sau đá đá chân ghế, như một cơn gió nhè nhẹ thổi qua, cô xoay người rời đi.
Tuy cô hơi gầy, nhưng bước đi lại lanh lẹ, lại có phần kiêu ngạo.
Lục Ngang quay đầu nhìn một chút, rồi im lặng chuyển hướng trở lại.
Người dân miền núi rất nhiệt tình, khi nấu cơm thường dùng nồi sắt lớn, cô mở nắp vung lên, bên trong nồi là cơm trắng, hơi nóng bốc lên, tỏa ra bên ngoài. An An dùng muỗng lớn múc cơm vào chén, rồi đậy nắp nồi, quay đầu lại ——
Cô đứng ở cửa phòng bếp đối diện với bàn ăn cơm. Từ nơi này mà nhìn sang, Lục Ngang cùng La Khôn đang nói về chuyện gì đó. An An không nghe được, nhưng cô biết, chắc chắn bọn họ đang nói về "Tiểu Tĩnh". An An xoay người lại, múc một muỗng cơm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-nguy-hiem/473815/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.