“. . . . . .”
Thẩm Khinh Bạch lén nhìn biểu cảm trên mặt anh chột dạ cắn môi dưới.
Hình như. . .ra tay hơi mạnh.
Hoàng hôn buông xuống, bên ngoài cửa sổ hoàn toàn bị bóng đêm bao phủ, đường phố Tây thành lúc lúc buổi tối vắng lặng lạ thừog, đen kịt chỉ có ánh đèn đường chiếu xuống thứ ánh sáng vàng nhạt.
Hai mươi phút sau chiếc xe hơi màu đen chạy vào đồn cảnh sát Tây Thành, tài xế đỗ xe xong lập tức bước nhanh đến mở cửa sau.
Chung Đình Diệp là người xuống xe đầu tiên sau đó đưa tay về phía Thẩm Khinh Bạch, vừa nắm lấy ngón tay cô cô đã khẽ xuýt xoa một tiếng. Âm thanh không lớn nhưng vẫn bị anh nghe thấy.
Dưới ánh đèn từ đại sảnh đồn cảnh sát hắt tới, Chung Đình Diệp nâng tay cô lên xem, nhíu mày: “Cái này cũng do bọn họ làm?”
Thẩm Khinh Bạch định rút tay về nhưng lại bị anh kéo mạnh: “Nói.”
Cảm nhận được sự không vui của anh cô thành thật đáp: “Do bà cụ làm rơi dao, em đỡ hộ nên bị cửa trúng thôi.”
Nghe vậy vẻ mặt Chung Đình Diệp lại lạnh thêm vài phần: “Thẩm Khinh Bạch, em giỏi thật đấy.”
Nói xong anh không thèm quay đầu lại mà kéo cô đi thẳng vào bên trong.
Thẩm Khinh Bạch ngước mắt nhìn bóng lưng cao lớn phía trước, tay còn lại lúng túng xoa chóp mũi, thầm nghĩ thì ra lúc Chung Đình Diệp sẽ gọi cả họ lẫn tên cô.
Cảm giác này còn nghiêm trọng hơn cả bị mắng.
Vừa đến cửa phòng thẩm vấn, cục trưởng Trương đang dựa lưng vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-sau-hon-nhan-phao-mat-hong-tra/2743665/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.