CHƯƠNG 16
Lúc tỉnh dậy, chiếc ghế ở cửa vẫn không xê dịch, cô ra khỏi phòng ngủ, phát hiện trong biệt thự chỉ có mình cô.
Lâm Thế Kiệt để lại một mảnh giấy trên bàn ăn trong phòng bếp cho cô: Sáu giờ chiều tôi sẽ tới đón cô, chúng ta cùng nhau tới nhà ông nội, cô nhớ ăn mặc đẹp một chút.
Trên bàn còn để một khẩu phần ăn sáng.
Nhìn trứng ốp la vừa chín tới, mũi Giản Nghệ Hân nhất thời chua xót, đáy mắt nóng hổi, không ngờ lại có kích động sắp chảy nước mắt.
Từ khi bà nội nuôi dưỡng Giản Nghệ Hân qua đời, chưa ai chuẩn bị bữa sáng cho cô ăn, không ngờ người này trông có vẻ không đứng đắn cho lắm, lại hơi lạnh lùng, cũng có thể xem là người đàn ông ấm áp.
Cô ôm lòng cảm kích Lâm Thế Kiệt, ngồi xuống ăn xong “bữa sáng” vào buổi chiều.
Rồi cô chợt nhớ tới việc sắp gặp mặt ông nội và ba mẹ Lâm Thế Kiệt, Giản Nghệ Hân hơi đau đầu, một mình anh đã khó giải quyết rồi, không biết người nhà anh sẽ như thế nào?
Nhất là anh còn yêu cầu cô ăn mặc đẹp một chút, điều này càng làm khó Giản Nghệ Hân.
Cô mở vali của mình ra, ngoài quần jean thì chỉ có áo T-shirt và đồ thể thao, tất cả đều là hàng giá rẻ cô mua ngoài chợ.
Cô lại mở điện thoại của mình ra, kiểm tra số dư trong thẻ, rồi thở dài, giờ cô hơi hối hận vì đã xé tấm chi phiếu đó.
Cuối cùng Giản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-sung-nghien-cua-tong-giam-doc-lam/2002624/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.