CHƯƠNG 22
Đương nhiên Giản Nghệ Hân không muốn ở lại đây, vì ngoài ông cụ Lâm ra, những người khác đều khiến cô không được tự nhiên.
Nhưng ông cụ Lâm đã nói rồi, cô cũng không muốn làm mất mặt ông bèn cười bảo uống trà em gái pha xong sẽ đi.
Lâm Hàn Tình nghe cô gọi mình là em gái thì cực kỳ khó chịu, cô ta giật giật khoé miệng rồi xoay người đi vào bếp chuẩn bị trà hoa quả.
Cô ta vừa chuẩn bị nước trà vừa nhìn về phía cửa, không biết bao giờ tên Lâm Thích Phi kia mới về, vở kịch tối nay không có anh ta thì không diễn được.
Chuông cửa vang lên, Giản Nghệ Hân bất giác nhìn qua.
Cô thấy một chàng thanh niên loạng choạng bước vào, có vẻ anh ta đã say.
Ông cụ nhíu mày: “Đã nói bao lần rồi mà không thay đổi. Hàn Tình, pha trà giải rượu cho thằng ngỗ nghịch này đi.”
Lâm Hàn Tình ở trong bếp đáp lại một tiếng.
Ân Khiết vội nói: “Ôi ba đừng nóng! Hay là con đưa ba ra ngoài đi dạo, đỡ phải nhìn thấy Thích Phi, ba lại giận!”
Sau khi Ân Khiết và ông cụ đi, Lâm Thế Kiệt nói nhỏ bên tai Giản Nghệ Hân: “Nói với em rồi đó, tên kia là em họ tôi, Lâm Thích Phi.”
Giản Nghệ Hân gật đầu hiểu ra, nhưng vừa rồi Lâm Thế Kiệt dựa vào cô gần quá, cánh tay lại để ở lưng ghế sau, nhìn như đang ôm cô, nói lời ngọt ngào tình cảm.
Lâm Hàn Tình đứng trong bếp, đúng lúc nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-sung-nghien-cua-tong-giam-doc-lam/2002636/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.