CHƯƠNG 140
Một đêm không mộng mị.
Hôm sau, khi tỉnh lại, Giản Nghệ Hân duỗi lưng một cái thỏa mãn, đã lâu lắm rồi cô chưa được ngủ một giấc thoải mái như thế. Dù hôm qua cũng chưa làm được chuyện gì ra hồn, nhưng nhóc lưu manh Giản Nghệ Hân đã thành thành phần trí thức của công ty lớn, không có gì có thể khiến Giản Nghệ Hân vui hơn nữa.
Cô nhìn xung quanh, phát hiện không thấy Lâm Thế Kiệt đâu.
Không ở đây mới tốt.
Giản Nghệ Hân nhanh nhẹn ngồi dậy, rửa mặt, thay quần áo, tinh thần thoải mái đi xuống tầng hai, chỉ thấy dì Liễu đang bận rộn như con quay bên bàn ăn. Bữa sáng nay có bánh mì lát, sữa bò, còn có ít đồ ăn kèm tinh tế mà dì Liễu chuẩn bị. Giản Nghệ Hân cầm lấy lát bánh mì gặm một cái, lập tức bị dì Liễu phản đối: “Cô chủ, không được, không thể trực tiếp dùng tay…”
Giản Nghệ Hân đứng dựa vào bàn ăn, dáng vẻ ngậm nguyên một lát bánh mì quả thực không được duyên dáng lắm.
“Tôi biết mà.” Giản Nghệ Hân bật cười lớn, kéo ghế ra ngồi xuống, hai mắt đảo một cái thì va ngay vào Lâm Thế Kiệt vừa bước vào cửa. Anh đã thay trang phục thường ngày, mặc một bộ quần áo thể thao thoải mái đơn giản, trên cổ còn vắt chiếc khăn lông trắng dùng để lau mồ hôi, đến gần mới phát hiện trên trán anh phủ một tầng mồ hôi thật mỏng.
Chà, người đàn ông có khả năng k ích thích hormone nữ tính…
Giản Nghệ Hân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-sung-nghien-cua-tong-giam-doc-lam/2002865/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.