Chương 220:
Hai giọng nói, cứ lặp đi lặp lại, quanh quẩn trong đầu không ngừng, đầu của cô sắp nổ tung lên rồi!
Hạnh phúc, sao cô có thể có được hạnh phúc chứt! Cô là tội phạm! A Lộc vì cô mà chết, cô lại có được cái hạnh phúc mà mọi người ở trên thế giới đều muốn có sao?
Hoang đường!
Người đáng chết thì không chết, người không đáng chết thì chết rồi, người đáng chết kia lại có được hạnh phúc? Người đáng có được hạnh phúc là A Lộc! Tính mạng của cô bây giờ, chính là cướp của A Lộ!
c Nếu như… Nếu như A Lộc không vì cô mà chết, thì A Lộc bây giờ chắc cũng sẽ hạnh phúc nhỉ?
Cướp đi tính mạng của A Lộc, lại còn muốn cướp đi hạnh phúc của A Lộc sao?
Đấu tranh, đau khổ, hối hận, tự mình phủ định, tự mình chán ghét… Những trạng thái này, đào núi lấp biển mà xuất hiện!
Giản Đường chìm ngập vào trong trạng thái tự mình gạt bỏ tự mình chán ghét, cô không phân được rõ ràng, hạnh phúc của cô và hạnh phúc của A Lộc, vốn không hề giống nhau. Trong tiềm thức cô cho rằng, A Lộc là thay cô chết, bây giờ cô đang sống, là sống thay A Lộc, là để chuộc tội cho A Lộc. A Lộc nếu như còn sống, thì ngày hôm đó cô đã chết rồi, mỗi một hơi thở ra không khí bây giờ, đều phải thuộc về A Lộc.
Vậy… hạnh phúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-suot-doi/1396466/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.