Chương 184:
Thật không dám tinI Từng tiếng “Chụp ảnh” này, đã phá tan vẻ giả bộ kiên cường của Gian Đồng, ngay lập tức sụp đổ tan tành, cô chậm rãi ngẩng đầu lên, “… Xin…
Xin mọi người, đừng chụp ảnh”
“Xin? Hạ Vũ, cậu nghe thấy chưa? Cô chủ Giản Đường đó, cô ấy vừa nói ‘xin? Cô chủ Giản đã từng ngông cuồng tự cao tự đại ở thành phố biển này, đột nhiên lại nói ‘Xin”?”
“Hahahaha…”
Âm thanh cười nhạo của xung quanh, ngay lập tức nhấn chìm Giản Đường xuống!
Trên khuôn mặt của cô, chỉ còn lại vẻ sợ hãi: “Đừng có chụp ảnh! Đừng có chụp ảnh!!!” Cô gào thét lên, nhưng cô càng phản kháng, thì người cầm điện thoại lên ở xung quanh càng nhiều, khiến họ càng vui vẻ hơn khi chụp.
“Hahahaha…”
“Hahahahaha…”
Những tiếng cười này, giống như những lời niệm chú, Giản Đường hít thở càng lúc càng khó chịu, ra sức läc đầu: “Đừng có chụp ảnh, đừng có chụp ảnh!”
Không được chụp, không đượ!
c Sự thê thảm của cô, hiện ra rõ trước mặt những người bạn mà cô từng chơi cùng, mà bọn họ, lại đang cười nhạo.
Giản Đường chỉ cảm thấy tất cả những vật phẩm ở xung quanh, cả người, và đồ vật, tất cả đều đang xoay chuyển điên cuồng, cô ngửa mặt nhìn lên trần nhà đang xoay chuyển, bắt đầu nói linh tinh: “Tha cho tôi, tha cho tôi, cầu xin mọi người hãy tha cho tôi…”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-suot-doi/1396541/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.