Chương 174:
Cô chỉ lặng lẽ đứng ở trước cửa, gió lạnh ở hành lang, thôi tới tấp vào mặt, dường như cô không có cảm giác gì… Đối với Kane, cô không hề yêu thích, thậm chí… cô có thể mở miệng với Kane bán thân để lấy tiền, nhưng lại không thể mở miệng được với Tiêu Hằng.
Chỉ là… Giản Đường sờ lên trán, đột nhiên cảm thấy dở khóc dở cười, thứ đáng giá nhất trên người cô ấy, lại là thứ mà người đó đã cho.
Gô lại nhìn vào lối hành lang không một bóng người, đột nhiên bật cười một tiếng, tự độc thoại: “Cho dù là thuốc độc, tôi cũng uống, bởi vì thuốc độc có thể khiến cho tôi ngay lập tức cảm thấy vẫn còn đang sống dưới ánh mặt trời”
Giản Đường đang cảm ơn Kane, anh kéo cô từ dưới địa ngục lên với xã hội loài người, sau đó, anh lại đẩy cô từ xã hội loại người xuống dưới địa ngục.
Cô nói, không sao.
Là trong lòng cô dậy lên lòng tham, rõ ràng cuộc đời này chỉ có thể sống dưới địa ngục, mà lại mơ tưởng hão huyền răng có thể thật sự sống dưới ánh mặt trời.
Rõ ràng Kane chính là thuốc độc, cô lại uống ngọt như đường. Là do cô quá tham lam, quá khát vọng cái cuộc sống có máu và nước mắt thuộc về những người sống ấy sau ba năm.
Vì vậy…
“Đáng đời mày, Giản Đường” Cô tự nói với bản thân, tù nhân cải tạo mãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-suot-doi/1396556/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.