Mặt không tưởng tượng nổi nhìn Giản Đường, tựa như nói xin lỗi với Giản Đường, là một chuyện hết sức hoang đường và mất mặt.
“Cô vẫn là nói đi, cô muốn bao nhiêu tiền”
Tần Mộc Mộc cười lạnh hỏi.
Giản Đường trên giường bệnh lắc đầu một cái, chầm chậm nhưng kiên định nói “Tôi chỉ muốn cô nói xin lỗi”
“Cô!” Tần Mộc Mộc tức giận nhìn chằm chằm Giản Đường trên giường bệnh, hai con mắt như bốc ra lửa, lạnh nhạt nói “Có phải nếu tôi không nói xin lỗi, cô cũng đã nghĩ xong, sẽ đến chỗ nào nói bậy nói bạ không?”
Giản Đường càng Thẩm mặt… Làm sai nên phải nói xin lỗi, chẳng lẽ không đúng sao?
Biểu hiện Tần Mộc Mộc như vậy quá rõ ràng, nói xin lỗi với mình, sẽ khiến cho Tần Mộc Mộc cảm thấy khó tiếp nhận như vậy sao?
Trong lòng Giản Đường không khỏi tự hỏi: Nếu hôm nay đổi thành người khác, Tần Mộc Mộc có còn như vậy không?
Aiyo… Một tiếng thở dài ở trong lòng, cô im lặng, không phải bởi vì một câu xin lỗi, mà nội tâm cô khao khát giống như một người bình thường được tôn trọng.
Mặc dù đã sớm biết, loại chuyện được tôn trọng này, đã sớm cách cô rất xa rồi.
Thẩm Tư Cương… Nhân vật cao cao tại thượng như anh có phải hay không tiện tay là có thể huỷ diệt một người — từ trong ra ngoài, từ đầu đến chân, huỷ phải huỷ một cách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-suot-doi/1396931/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.