Daisy thổi nhẹ cốc cà phê nóng hổi khi đưa cốc lên môi.
Mặt trời chưa mọc, và mẹ cô còn đang ngủ say trong phòng bà ở cuối hành lang. Ngoài vài dụng cụ được nâng cấp, căn bếp của mẹ cô chẳng mấy thay đổi. Mặt bếp và sàn nhà vẫn mang màu xanh dương đồng bộ, và vẫn là cây hoa chuông Texas được vẽ trên mặt tủ màu trắng.
Lặng lẽ hết mức có thể, Daisy mặc lại chiếc áo mưa được treo cạnh cửa sau từ đêm hôm trước. Cô luồn tay này rồi tay kia vào áo cho tới khi nó che kín bộ đồ ngủ kiểu ngắn. Cô xỏ chân vào đôi guốc làm vườn của mẹ cô rồi lẻn ra ngoài, hòa mình vào bóng tối dày đặc của buổi sớm mai. Không khí lạnh phả vào mặt và đôi chân trần, một ngọn gió nhẹ kéo vài sợi tóc ra khỏi chiếc kẹp tóc sau đầu cô. Không khí Texas lấp đầy phổi và làm cô nở nụ cười. Cô không biết vì sao, hay phải giải thích thế nào, nhưng không khí ở đây rất khác. Dường như nó lắng lại trong ngực cô và lan tỏa ra ngoài. Nó thì thầm trên da thịt cô và thỏa mãn một khao khát thầm kín mà cô thậm chí còn không biết đã ngủ sâu trong tâm hồn mình.
Cô đang ở nhà. Cho dù chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.
Mười lăm năm qua, cô sống ở Seattle, Washington. Cô đã trở nên yêu quý nơi đó. Cô yêu cảnh vật rực rỡ màu xanh, những ngọn núi, vịnh biển. Trượt tuyết. Lướt nước. Đội bóng chày Mariners. Vô vàn thứ.
Nhưng Daisy Lee là người Texas. Cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-tro-lai/1991163/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.