Trong thoáng sửng sốt, dầu sôi bắn lên tay Dư Lạc làm anh rụt lại về sau, phải để Hoắc Dương nhanh tay nhanh mắt kéo anh ra.
"Đồ ngốc, đứng yên để bị bỏng hả." Hoắc Dương vừa nói vừa vội vàng lấy đũa gắp cá rán còn lăn trong dầu, sau đó đặt cá lên đĩa.
"Không sao đâu, anh chẳng có cảm giác gì." Dư Lạc nhìn Hoắc Dương nhanh nhẹn tắt bếp và vớt váng dầu, tay áo xắn lên khuỷu tay để lộ cánh tay gầy mà khoẻ mạnh.
Xong xuôi, Hoắc Dương quay lại kéo tay anh ra trước vòi nước và rửa bằng nước lạnh một lúc lâu. Dư Lạc nhìn dáng vẻ cau mày nghiêm túc của hắn rồi đành phải mở miệng: "Không sao thật đấy. Da anh dày thế này cơ mà, có phải mấy em gái đâu."
"Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em." Hoắc Dương nhìn kĩ chỗ bị dầu bắn, đúng là tránh đi kịp nên không bị thương.
"Ừm." Dư Lạc lau khô tay bằng khăn, "Chưa từng nghĩ em thích con trai."
"Anh từ bỏ hả?" Hoắc Dương thở dài, lấy hai chai nước ngọt trong tủ lạnh, "Anh từng căm ghét em chưa?"
"Anh cũng không biết." Đôi mắt anh lộ vẻ bối rối và mờ mịt, cái tay đang thái thức ăn cũng ngừng lại, "... Quen rồi."
Hoắc Dương đứng cạnh ngắm anh cúi đầu nấu nướng, ngắm mấy lọn tóc buông xuống trước trán anh. Hắn vừa chạm lên một vết sẹo rất mờ trên mu bàn tay Dư Lạc, mờ tới nỗi gần như không thấy được, nhưng nếu xoa cẩn thận sẽ phát hiện ra. Vùng da mới tuy láng mịn hơn nhưng thiếu mất những đường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-tron-ven/1825377/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.