Đứng giữa sân bay thành phố Y sau khi xuống máy bay, Hoắc Dương mới cảm giác mùa hạ đã sớm đến với thành phố càng thiên về phương Nam này. Bây giờ vẫn chưa tới tháng năm, mà trời lại mới đổ cơn mưa, bởi vậy dù thời tiết ấm lên đi kèm với ánh nắng rực rỡ nhưng không khí còn ẩm ướt và dính dấp.
Thành phố này là nơi Hoắc Dương trải qua những năm tháng đại học nên để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc. Hắn lôi điện thoại ra gọi xe để nhanh nhanh đến chỗ ở lúc trước, sau đó đóng gói đồ đạc gửi về thành phố W, ngoài ra còn phải vứt mấy món đồ không dùng đến nữa.
Hắn hơi buồn phiền mà gãi gãi đầu. Từ cái hôm Dư Lạc nhắc tới thầy của anh, hai người không nói lại chuyện ấy nữa. Đến thời gian bay đã xác định từ trước, hắn nói với Tần Lượng một tiếng rồi tới thành phố Y. Dẫu trong lòng còn muôn vàn dấu chấm hỏi hắn cũng đành phải nhịn, nhưng cứ nhớ tới bánh mousse ngày hôm ấy là lại nhíu mày.
Nhân viên công ty chuyển nhà làm việc rất nhanh nhẹn. Hoắc Dương mới quay qua quay lại mỗi tí mà họ đã bắt đầu lục tục nghe theo chỉ đạo của đội trưởng. Hoắc Dương chỉ cần họ đóng gói dọn dẹp rồi gửi đồ cho công ty hậu cần là được rồi, không cần quá phiền phức. Vì không phải nhúng tay vào mấy chuyện còn lại nên hắn ra xem phòng ngủ và phòng khách một lát.
Tuy hắn mới rời nơi này chưa được bao lâu nhưng căn nhà đã thiếu đi hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-tron-ven/1825423/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.