"Cô nói thế chỉ vì muốn tôi nghĩ rằng cô không ở Ngự Thủy Viên.
Cô không biết chuyện xảy ra với Nhã Trí.
Cô định nói tất cả không liên quan đến cô có đúng không?" Nước mắt Viên Vũ lăn dài, không còn dáng vẻ hiền lành thường ngày: "Sao tôi lại dạy dỗ ra loại con gái xấu xa như cô chứ?"Viên Vũ tức giận, đập vào ngực: "Mấy ngày vừa qua, Nhã Trí bị người ta xâm phạm, trên người con bé toàn là vết thương, cô là chị sao lại không biết được?""Mẹ, chuyện của Nhã Trí có ẩn tình khác.
""Phi!" Viên Vũ nhổ nước bọt lên người cô: "Tôi không tin đâu.
Lê Cảnh Trí, tôi cho cô biết, từ nay về sau tôi coi như không có đứa con gái như cô, chỉ nghĩ đến cô đi làm chuyện như vậy với em cô, là tôi lại muốn giết chết cô.
"Dù cho Lê Cảnh Trí có trăm cái miệng cũng không cãi nổi: "Mẹ, con không có, mẹ nghe con giải thích đi, tinh thần của em ấy không được bình thường, con bé ! ""Im đi! Cô định nói em gái cô tự nguyện bị bốn người đàn ông cưỡng bức à?" Viên Vũ tức run người, không nghe Lê Cảnh Trí giải thích.
Cho dù là người đầu óc có vấn đề cũng biết nên làm cái gì.
Bệnh trầm cảm hoàn toàn không phải là bệnh tâm thần, con gái bà ta có ý thức, biết đúng sai, sao có thể không muốn Lăng Ý khỏe mạnh mà đi làm tình cùng mấy người đàn ông trung niên được?"Cảnh Trí, nếu cô không muốn chia Lăng Ý cho Nhã Trí, tại sao cô không nói cho tôi biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/1888407/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.