Tòa nhà Lăng thị nằm ở vị trí đắt giá nhất trong trung tâm thành phố.
Chỉ cần xuống tầng, ra khỏi cửa lớn của Lăng thị, xung quanh đều là nơi ăn uống, giải trí, Lê Cảnh Trí cảm thấy khó khăn trong việc đưa ra quyết định sẽ ngồi uống trà triều ở đâu.
Sau khi suy nghĩ một lúc, cô quyết định gọi cho Lê Nguyệt, hỏi xem gần đây cô ấy đã tìm được công việc chưa?Nếu như chưa tìm được, cô có thể giúp đỡ.
Ra khỏi thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc, điện thoại mới có tín hiệu, Lê Cảnh Trí lấy điện thoại ra, cúi đầu nhìn màn hình tìm số điện thoại của Lê Nguyệt.
Khuỷu tay cô bị ai đó đập vào, điện thoại bị quay trên không một vòng.
Lê Cảnh Trí vội vàng bắt lấy điện thoại nhưng không bắt được, "bụp" một tiếng, màn hình đập thẳng xuống mặt đất.
Lê Cảnh Trí cảm thấy xót xa, ngồi xuống cầm lấy điện thoại, không biết có bị hỏng không nữa.
"Xin lỗi, xin lỗi, tôi không cố ý.
" Cô gái va phải cô vội vàng nhận sai, nhặt điện thoại giúp cô.
Tay cô đã chạm đến điện thoại, có thể tự lấy nhưng lại bị người kia đi trước một bước.
Lê Cảnh Trí nhíu mày, đứng dậy, lúc này mới nhìn được cô gái kia.
Cô gái đó trông thật thuần khiết, trong tay còn đang ôm một đống tài liệu, một tay cầm lấy điện thoại của cô.
Dáng người gầy yếu, không biết sức đâu mà có thể ngồi xuống với một đống giấy tờ mà vẫn có thể cướp được điện thoại của cô.
Cô gái giữ lấy điện thoại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/1888496/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.