Giọng điệu hai người này nói chuyện rất khó chịu, cả ánh mắt khi nhìn vào cô ta cũng không đúng.
Lê Nhã Trí ngồi co vào một góc, ánh mắt khinh bỉ nhìn hai người.
Chiếc xe này không thoải mái chút nào, nhìn qua đã biết là loại xe đểu nhất.
Ánh mắt cô ta khinh bỉ nhìn hai người như nhìn ruồi bọ, khiến người ta ghê tởm, nếu không phải không bắt được xe còn lâu cô ta mới lên loại xe rách nát này.
Ánh mắt đó vừa khéo bị hai người đàn ông nhìn thấy, bọn họ nhìn nhau cười một tiếng.
Ngồi lên xe một lúc lâu, Lê Nhã Trí mới nhận ra đây hoàn toàn không phải là đường về nhà: "Chỗ này không phải là chỗ tôi muốn đi, tôi muốn đi nhà họ Lê ở thành Nam.
Lỗ tai anh bị điếc sao mà không nghe thấy?""Em gái nhỏ, tôi đâu có đồng ý với cô là đưa cô qua đó.
"Tên mập không nhịn nổi, ôm chặt lấy Lê Nhã Trí, bàn tay đầy thịt sờ soạng trên cơ thể cô ta, thò tay vào ngực cô ta, sau đó chửi thề: "Quả nhiên là một con đĩ, cô ta không mặc áo lót.
" Hắn ta cảm nhận được cảm giác mềm mại, xoa nắn mạnh hơn.
Chủ xe cười dâm tà: "Thoải mái không?""Thoải mái, đợi chút nữa mày thử đi rồi biết cảm giác thế nào.
""Dừng xe! Tôi muốn xuống xe! Để tôi xuống xe!" Bây giờ Lê Nhã Trí mới biết sợ, nhưng đã muộn.
Người đàn ông phía sau đẩy cô ta ngã xuống xe, ngồi lên người cô ta, xé rách áo ngủ tơ lụa.
"Thả tôi ra! Loại rác rưởi như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/1888566/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.