- Sư công, mời ngài thượng tọa.
Trương Mại mỉm cười kéo một lão gia tử hồng y tóc trắng, mặt mày hớn hở, ông không nói lời nào, như một cơn gió đã ngồi xuống:
- Sư công ngoan, ngài ngồi vững, ngồi tốt rồi thì đợi uống trà của cháu dâu nhé.
Sư công cười hì hì nói:
- Chỉ uống trà của cháu dâu là không được. Trà cám ơn ông mai cũng không thể thiếu!
A Mại, tiểu cô nương, sư công không chỉ là trưởng bối mà còn là ông mai của hai đứa đấy.
Trương Mại nghe được bốn chữ “cám ơn ông mai” thì không chịu nói tiếp nữa. Sư công như vậy là không đúng, ngay trước mặt cha mẹ, huynh tẩu và Đồng Đồng mà nhắc tới việc cũ, người khác thì không sao nhưng Đồng Đồng sao chịu để yên? A Trì da mặt mỏng, chịu không nổi muội ấy trêu ghẹo đâu.
Thị nữ lấy ra đệm quỳ, phu thê tân hôn lễ bái sư công xong thì tân nương kính trà. Sư công vui vẻ uống hết tách trà:
- Tách trà này của tiểu cô nương vô cùng thơm ngon, lão nhân gia ta thích uống.
Đặt tách trà xuống, sư công đắc ý lấy ra món đồ chơi mới lạ:
- Tiểu cô nương, sư công tặng con đồ chơi mới mẻ, bảo đảm con chưa từng thấy. Con cầm cái này là có thể khóa A Mại lại, thú vị không?
Hóa ra là một đôi vòng tay xích ngọc ấm áp nhẵn mịn, đẹp như mào gà, đỏ như chu sa, một cái lớn, một cái nhỏ, hai vòng tay có sợi xích gắn kết lại, là móc chết, không gỡ ra được.
Mọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/to-hoa-anh-nguyet/2238145/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.