Tô thượng thư ngượng ngùng:
- Phu thê già cả rồi, ta còn không tin nàng được sao? Chẳng qua là thái phu nhân đã có tuổi, lại cưng chiều Tiểu Cửu, ta lo lão nhân gia nhọc tâm thôi.
Ông nói qua loa vài câu, thấy thê tử cũng không thèm để ý thì sượng mặt, cảm thấy không có ý nghĩa, liền đi ra ngoài đến thư phòng ngủ.
Ma ma bên cạnh Tô thượng thư phu nhân khuyên nhủ:
- Phu nhân có lời gì thì cứ từ từ nói với lão gia, cần gì chọc ông ấy? Ông ấy suy cho cùng cũng là chủ của gia đình, phu nhân cho ông ấy thể diện chẳng phải tốt hơn sao.
Không lôi kéo nam nhân thì thôi, làm gì có chuyện đuổi nam nhân đi? Phu nhân đuổi người đi thì đúng ý của mấy kẻ trong hậu viện bên kia rồi.
Tô phu nhân cười lạnh mấy tiếng:
- Hồi còn trẻ hắn ham mê nữ sắc, mặc kệ là càn quấy ở bên ngoài hay làm loạn ở trong nhà, ta có từng quản hắn chưa? Ta chịu đựng tới hôm nay, nhi tử đã cưới vợ sinh con, nữ nhi cũng nở mày nở mặt xuất giá, sao còn phải nhịn hắn, nhường hắn, ta có cần gì nữa đâu.
Nợ phong lưu của hắn, mắc mớ gì thê tử của hắn phải thay hắn trả chứ, còn phải nhìn sắc mặt hắn? Nếu muốn giao Tiểu Cửu cho ta thì phải nghe lời ta, không yên tâm giao cho ta thì lập tức đưa đi.
Ma ma thấy vậy đành thôi. Mẹ ruột của Tô Cửu đã sớm qua đời cho nên mới phải đưa đến kinh thành nuôi dưỡng bên cạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/to-hoa-anh-nguyet/2238260/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.