Tác giả: Ngư Đào Chu
Dịch bởi Hạ Lan Tâm Nhiên ~
1.
Tôi được người ta đăng bài tìm người trên confession, nguyên văn như sau:
Confession ơi, tui muốn tìm bạn nữ họ Kỳ sinh viên năm nhất hệ tranh sơn dầu, lần trước cổ bảo mời tui đi ăn lẩu mà đến giờ cũng chẳng thấy đâu, không phải quên rồi chứ.
PS: Cái người mà nhìn mặt hơi ngu ngu chính là cổ á!
Giấu tên!
Còn tặng kèm theo một bức vẽ hình con heo.
Còn giấu tên? Người đăng cái này dù có hóa thành tro tôi cũng có thể nhận ra là ai!
"Nguyễn Nguyễn, cậu được lên confession rồi à? Cậu nợ ai một chầu lẩu thế?" Bạn cùng phòng vô cùng hào hứng đưa điện thoại cho tôi xem, "Mới nhập học được một tháng thôi mà cậu có người quen ở đây rồi à, người này là ai thế?"
Nếu bạn muốn hỏi vì sao bạn cùng phòng có thể đoán được chuẩn xác đó là tôi, thì đó là vì hệ tranh sơn dầu chỉ có một lớp, trong lớp đặc biệt sao lại chỉ có mình tôi là nữ sinh mang họ Kỳ.
Hắn tuyệt đối là cố ý!
Tôi nổi giận đùng đùng cắt ảnh cầm chứng cứ phạm tội đi tìm hắn, kết quả lại lạc trong khu ký túc xá nam.
Đáng hận, tôi quên mất, hắn chưa nói cho tôi biết hắn ở tòa nhà nào.
"Hàn Diệc Hàng, anh xuống đây!" Điện thoại vừa thông tôi liền mắng luôn, "Anh đúng là tiểu nhân mà! Anh bắt nạt em như vậy, có tin em mách sư phụ không hả!"
"Kỳ Nguyễn, em đã là sinh viên đại học rồi mà còn học chiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/to-muon-thay-the-gian-tang-cau-mot-chut-diu-dang/1090569/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.