Mấy ngày nay Alen đều dốc sức vào việc tìm nhân lực người cá nhưng đều không có tung tích. Đi biển, các chợ hải sản tín vật đều không có phản ứng nên hôm nay cô (Alen) quyết định đi tìm ở thủy cung, tất nhiên là phải dẫn theo cả Trâm Anh. Mặc dù Alen không biết tại sao cô lại cảm thấy Trâm Anh chơi với mình rất hợp nhau nha, từ cách ăn uống, sở thích hay tính cách đều rất giống nhau.
Vì buổi chiều nay không có tiết nên Alen cưỡi chiếc xe đạp dáng thể thao vô cùng sịn sò sang nhà Trâm Anh mặc dù cô chưa đến nhà nàng bao giờ nhưng cô là ai chứ? Là một đứa con của mạng lưới xã hội, điều này làm sao có thể làm khó cô được đây.
Hiện tại Alen đang đứng trước cổng nhà Trâm Anh, chỉ trách căn nhà này cổng an ning quá kém nên cô cứ thế mà dắt xe vào trong sân.
Wase! Căn này cũng siêu cấp đa dạng đi, rõ ràng ngoài cổng là một loại ảm đạm, bên trong sân lại kiểu hoàng gia quý tộc, còn trong nhà toàn bộ là màu hườm mang đậm chất tiểu thư bánh bèo a!
Thoáng chốc cô nhìn sang một căn phòng mang tên Trâm Anh đang hơi hé mở rồi, nhất định phải dọa tiểu cô nương này một phen.
Nào ngờ Alen vừa đặt chân trước của phòng đã sắp té ngã vì mấy viên tròn tròn, là ngọc trai, Alen cúi xống lụm một hạt cẩn thạn quan sát mà phải thốt lên... Ôi má tôi ơi, Trâm Anh nàu lấy đâu ra nhiều ngọc trai thật như vậy chứ? Một viên bán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/to-phai-roi-xa-cau-roi/485426/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.