– Oáp …..Hơ … ừ, hôm qua tớ ngủ muộn . Mẹ tớ bị ngất nên phải vào viện . Mãi sáng nay mới về . – Nó nói, giọng mệt mỏi . Tại cả đêm đòi ở bệnh viện trông mẹ . (Mà cũng có trông được gì đâu, ngủ khò khò biết cái gì). Mẹ bảo về ngủ sớm thì cứ ương muốn ở lại . Khổ thế, nên giờ mới thành ra thế này đây .
– Bác có sao ko?
– Đỡ rồi. Đang ở nhà tĩnh dưỡng .
– Ừ, chiều tớ ghé tiện thăm bác luôn.
– Cám ơn cậu .
– Khách sáo ghê nhỉ ?
– Èo, lòng tốt ko đc báo đáp rồi.
– Có lẽ …
– Cậu bướng vừa thôi .
– Ơ ….- Ngó lơ . Là ai thế nhỉ. Chắc ko phải mình . hehe
Tới truờng:
Vừa bước vào cửa lớp, con Linh xù đã xồ ra hù vào mặt nó. Giật mình tưởng chết (Hoá ra vẫn chưa chết).
– Êu. Cưng hôm nay đi sớm thế ?
– Tao vẫn đi sớm. Học sinh gương mẫu mờ . – Nó lè lưỡi.
– 0% sự thật. Khổ thân, người ta ít ra cũng được 1-2% gì đấy, thế mà mày còn chẳng đc % nào. Chẹp …
– Rồ. Tao ghét mày . hứ ….
– Ơ ….ko phải sao ? – Mắt nhỏ Linh ngây thơ “vô số tội”.
– Xuỳ .
– Văn nghệ đến đâu rồi cưng?
– Ok rồi.
– Tự tin gớm.
– Chứ sao. hehe.
– Tốt. Nice body!!!
– Hơ..n dở .
– Thế mới là bạn mày .
– Xuỳ .
~***~
Đang học tiết Lịch sử của cô Hương, chợt có tin nhắn đến. LÀ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/to-se-lay-cau-that-day/2251093/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.