Chuơng32
Nó lặng nhìn Tuấn, anh vẫn đang say sưa hoà mình vào giai điệu piano nhẹ nhàng. Thư thái của anh toát lên 1 vẻ đẹp quý tộc cao sang, cặp mắt kính gọng đen như càng làm nổi bật lên phong thái thư sinh trí thức. Đôi bàn tay anh lướt nhe trên từng fím đàn, thân hình khẽ đung đưa hoà nhịp. Nó nhìn anh, nghe tiếng đàn của anh, con tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực để chạy đến gõ cửa trái tim anh.
Nó muốn ….
– Thư.
– … – Nó vẫn đứng đó nhìn …và cười …ngố ngố mặc dù bản nhạc đã kết thúc trước đó …2 phút.
– Em…em ko sao chứ? – Tuấn cố nén cười khi nhìn bộ dạng nó.
– Ơ…dạ … Em …em xin lỗi. Tại …tại anh … đàn …hay quá . – Nó bưng tỉnh . Lúng túng trước anh. Nó cảm thấy xấu hổ. Từ đầu đến cuối nó chỉ chăm chú nhìn anh và tưởng tượng mà quên mất bản nhạc .
Tuấn nhìn khuôn mặt đỏ ửng vì xấu hổ của Thư mà phì cười. Anh biết Thư nhìn anh, đắm đuối là đằng khác. Và anh …cũng cứ để yên như vậy. Bản nhạc kết thúc cũng là lúc anh ngồi nhìn nó mà nó ko hay biết gì .
…
– Bây gìơ đến lượt em . – Tuấn cười nhìn nó.
– Lượt gì ạ ? – Nó ngu ngơ hỏi lại.
– E hèm. Em đến đây làm gì hả nhóc? – Tuấn nghiêm nghị.
– Tập đàn ạ.
– Vậy thì tập đi nào.
– Vâng vâng….
– Em sẽ chơi bài gì?
– À, bài My angel ạ.
– Anh …hình như anh chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/to-se-lay-cau-that-day/2251095/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.