Châu Kinh Trạch hiển nhiên không còn nhớ cô nữa, tận đáy lòng Hứa Tùy dấy lên một sự lạc lõng. Nhưng ngay sau đó cô đã lấy lại dũng khí để chào hỏi.
Thiếu gia vung tay hào phóng, trực tiếp dẫn bọn họ đến một nhà hàng nhỏ ở trên tầng hai nhà ăn dùng cơm, trong suốt bữa ăn chỉ có Hồ Thiến Tây và Thịnh Nam Châu nói chuyện, thỉnh thoảng Châu Kinh Trạch cũng sẽ thờ ơ phụ họa thêm vào một câu.
Hồ Thiến Tây không thích ăn cần tây, nhưng Thịnh Nam Châu cứ bắt cô ấy ăn bằng được, lại còn gắp hết cần tây trong bát mình bỏ vào bát cô ấy, sau đó hỏi cô ấy: "Cậu có biết vì sao con Husky nhà cậu lại xấu xí vậy không?"
Thịnh Nam Châu dựa trên quan niệm về giáo dục, chỉ cần đợi Hồ Thiến Tây hỏi vì sao là anh ấy sẽ dạy bảo nói luôn là vì nó kén ăn, kết quả Hồ Thiến Tây chẳng thèm để ý đến anh ấy. Hồ Thiến Tây gắp hết cần tây ra ngoài, ngữ khí nghiêm túc nói: "Bởi vì nó giống cậu đấy!"
"Cậu..." Thịnh Nam Châu tức đến mức không nói ra được một câu.
"Cậu, cậu nói có đúng không?" Hồ Thiến Tây tìm Châu Kinh Trạch phân tích đúng sai.
Châu Kinh Trạch nghiêng đầu nhìn Thịnh Nam Châu, giọng điệu xấu xa: "Đúng là cũng giống thật!"
"..." Thịnh Nam Châu.
Hứa Tùy cười khẽ, Thịnh Nam Châu không thèm để ý bọn họ nữa, anh ấy nhìn Hứa Tùy nói: "Em gái Hứa, lúc nãy vẫn chưa giới thiệu, mình tên là Thịnh Nam Châu, bạn của Tây Tây chính là bạn của mình,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/to-tinh/1438794/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.