“Muốn xâm nhập vào tường lửa của Bộ quốc phòng?” Công Tôn Sách đẩy cặp mắt kính một cái như đang suy nghĩ, nhìn khuôn mặt cười toe toét của Bạch Ngọc Đường, im lặng.
Triển Chiêu cũng hơi sửng sốt, cậu ngập ngừng nhìn sang Bạch Ngọc Đường, đối phương lại trả về cho cậu ánh mắt an tâm.
“Khoa trưởng, chuyện này rất quan trọng, chỉ cần lẻn vào xem một chút, biết đâu có thể tìm ra hung thủ thì sao.” Bạch Ngọc Đường bước tới trước mặt Công Tôn Sách lấy lòng cười nói, “Không lẽ anh không muốn bắt hung thủ lại? Còn ít nhất 5 người có tiềm năng thành nạn nhân, bắt hắn lại có thể cứu rất nhiều người đó.”
Công Tôn Sách không tỏ ý kiến nhìn Bạch Ngọc Đường, chẳng nói đồng ý, cũng chẳng bảo không.
Bạch Ngọc Đường có chút không kiên nhẫn, anh đảo mắt một vòng, quyết định dùng kế khích tướng, “Anh Công Tôn, có phải anh không chắc chắn không vậy? Cũng khó trách, dù sao cũng là Bộ quốc phòng, muốn tự do ra vào mà không để lại dấu vết, không phải hacker hàng đầu thì khó mà làm được nha.”
Công Tôn Sách cũng không tức giận, chẳng qua chỉ liếc tên kia một cái, xoay người định đi.
“Á!” Bạch Ngọc Đường vội vàng kéo tay Công Tôn Sách lại, cười hì hì nói, “Đừng giận mà anh Công Tôn, tôi tin tưởng anh có thực lực như vậy mà. Hề hề, hay anh sợ gây phiền toái cho đội trưởng? Anh yên tâm đi, chỉ cần anh không bị phát hiện, không ai tra ra chúng ta đâu. Mà nếu bị phát hiện thật, chỉ cần có anh Bàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/to-trong-an/2007344/chuong-37.html