Chương 41
–o0o–
Ta cứ nằm trên giường trở mình mãi tận hừng đông mới chợp mắt, đến khi tỉnh dậy thì đã gần chính ngọ. Lúc này Tạ Dật Huân đang cùng Diệp Hành ngồi bên bàn xem xét một vật gì đấy, hắn thấy ta tiến vào liền mỉm cười – "Đã thức dậy rồi sao?"
Ta cười đáp lại rồi đi đến gần, thấy vật họ đang xem là một tấm bản đồ, đây là bản đồ gì thế?
"Đây là địa đồ của Đào Đàm. Những ký hiệu này là những nơi có người bị giết." – Tạ Dật Huân giải thích.
Ta đưa mắt nhìn kỹ hơn, thấy những điểm ấy cách nhau khá xa. Trông qua thì có vẻ rối loạn tựa hồ chẳng có quy luật gì, nhưng chẳng hiểu sao ta vẫn cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Ta chọn lấy một điểm, chậm rãi di chuyển đến điểm thứ hai, là ngũ tinh[1] ư? Không, không giống lắm, ta lắc đầu tự phủ nhận. Lại thử một giả thuyết khác nhưng vẫn không đúng, không sao kết nối thành một hình dạng cụ thể nào. Thật ra là như thế nào vậy?
"Ngươi cảm thấy các địa điểm này có thể kết nối với nhau thành một đồ hình nào đó sao?" – Tạ Dật Huân nhìn theo hành động của ta, chợt lên tiếng hỏi.
Ta ngượng ngùng cười nhạt thu tay về – "Ta cũng chỉ là đoán mò thế thôi. Ngươi xem, thật sự là chẳng thể kết nối được thành bất kỳ hình dạng nào cả."
Tạ Dật Huân cẩn thận nhìn lại một lần nữa – "Cũng không hẳn là thế."
Ta cau mày khó hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toa-khan-van-khoi-thi/2514756/chuong-41-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.