CHƯƠNG 77 Chuyển ngữ: Cực Phẩm Hai người ngự kiếm hẳn một đường, còn nhanh hơn cả gió mát, phong cảnh rừng thu ngút ngàn ở hai bên dần dần cách xa, mà ánh sáng vàng kim của Loan Vũ Điện cũng từ từ xuất hiện ở trước mặt. Tạ Nhận đỡ Phong Khiển Tuyết đáp xuống đất, thở không ra hơi mà hỏi: “Chúng ta cứ chạy thế thì sư phụ và sư huynh của huynh có tức giận không?” “Cái gì mà gọi là chạy, rõ ràng là bọn họ tới không đúng lúc, vừa khéo lại đúng ngay lúc chúng ta đi ra ngoài.” Phong Khiển Tuyết đút kiếm vào vỏ, “Huống chi nếu mà bị bọn họ tóm được, thế thì chiều nay ngươi đừng có mơ mà ra ngoài được nữa, còn muốn lo chuyện của Hà Quy nữa không?” “… Còn chứ, nhưng mà ta phải biết rõ chuyện ở Huyết Thứu Nhai cái đã.” Tạ Nhận nhìn Loan Vũ Điện, “Không biết người của Phong thị đã thẩm vấn thêm được gì chưa.” Phong Khiển Tuyết nắm tay hắn: “Đi thôi, vào xem sao trước đã.” Hà Quy đang được tạm giam ở một thiên viện (1),tuy hoàn cảnh không được tốt cho lắm, nhưng tốt xấu gì thì cũng không phải là ở trong một địa lao u ám. Sau khi mấy đệ tử Phong thị phụ trách trông coi nhìn thấy Phong Khiển Tuyết, thì cùng nhau chắp tay hành lễ: “Quỳnh Ngọc Thượng Tiên.” (1) Thiên viện là phòng kế bên sân, ngược lại với chính viện. Chính viện là nơi cho chủ nhân ở. Còn thiên viện thì dành cho khách, người hầu, hoặc có nhà bếp (Zhihu) . “Ngoại trừ Hà tông chủ ra thì ở trong còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toa-thanh-trong-may-ngu-tieu-lan-san/2852610/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.