Phiên ngoại 3:Góc Nhìn Dung Ngọc
Thái tử Dung Ngọc là một người thanh cao như ánh nắng sau mưa, ôn hòa như ngọc, tựa như thần tiên trên trời.
Luôn như thế, và cho đến lúc c.h.ế.t vẫn như thế.
Dung Ngọc tinh thông mọi thứ: lễ, nhạc, xạ, ngự, thư, số, tất cả đều xuất chúng. Tướng mạo thanh tú, khí chất nho nhã, nhân từ và khoan dung, được triều thần và dân chúng hết mực yêu mến.
Hắn là một người kế vị xuất sắc, duy nhất không phù hợp ở chỗ, hắn muốn cả đời chỉ có một người vợ.
Không vì lý do gì khác, chỉ là khi nghĩ đến việc Hoài Nguyệt sau này sẽ giống mẫu hậu hắn, ngày ngày phải ứng phó với một đám phi tần ong bướm, có lẽ sẽ chẳng còn nhiều thời gian dành cho hắn. Hắn không thể chấp nhận điều đó.
Từ nhỏ, ánh mắt Giang Hoài Nguyệt chỉ có hắn, sau này cũng nên như vậy.
Và hắn cũng thế.
Dung Ngọc nhân từ là thật, nhưng lòng nhân từ của hắn mang theo sự sắc bén. Nếu không, làm sao hắn có thể giữ những người huynh đệ hoàng thất khác nằm yên dưới tay mình?
Nhưng sự sắc bén ấy, khi đối diện với Giang Hoài Nguyệt, lại vô thức biến mất không còn dấu vết.
Năm Hoài Nguyệt bảy tám tuổi, nàng lén ma ma ăn kẹo mạch nha mà Bảo Châu mua, làm rụng một chiếc răng sữa sắp lung lay. Trước mặt người khác, nàng vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị, nhưng bước chân càng đi càng nhanh, chạy thẳng đến Đông Cung, lao vào lòng hắn, òa khóc:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toai-ngoc-ban-tai-minh-nguyet/1215906/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.