Đúng rồi, sao hắn lại quên nhìn tướng mạo của Hạ Thanh Sơn đây.
Nếu không, chờ lát nữa chạy ra ngoài đi dạo vài vòng, xem xem mệnh cách của tên gia hỏa lấm la lấm lét kia có vấn đề gì không?
” Thu, đứa nhỏ này không tồi.
” Tuân Tử Hoài không có cự tuyệt: ” Nhưng mà, có thể học được bao nhiêu, đành xem ngộ tính của hắn.
Cảnh cáo trước, tên nhóc này không thích hợp học bói toán xem bói nhìn tướng mạo, mấy cái khác thì học cũng được.
” Tuân Tử Hoài hạ giọng: ” Ta có thể dạy hắn đạo làm vua.
“
” Đều được.
“
Chỉ cần tiểu thí hài này có thể ngồi vững trên ngôi vị hoàng đế, nguyện vọng của nguyên chủ coi như hoàn thành.
” Hạ Văn Khiên bái kiến tiên sinh.
” Tuy Hạ Văn Khiên mới có sáu tuổi, nhưng cũng hiểu được cái gì gọi là lễ phép, lập tức hành lễ với Tuân Tử Hoài.
Hạ Văn Khiên đi rồi, Tuân Tử Hoài nhỏ giọng mở miệng: ” Lần trước Nam Vương thừa cơ tập kích, bị tỷ tỷ phản công đuổi giết chạy không kịp, trực tiếp lấy luôn mạng hắn, đào cả hang ổ của hắn lên.
Bây giờ chỉ còn một chút tiểu lâu la không tính đến, coi như là đã nắm được hai phần thiên hạ, theo lý thuyết thì bên này của tỷ tỷ còn chiếm ưu thế hơn được một chút.
” Đôi mắt Tuân Tử Hoài hơi lóe lên: ” Có phải ngươi muốn chờ sau khi dưỡng thân thể khỏe lên, sẽ bắt đầu hành động hay không? “
Thiên Nhạn liếc Tuân Tử Hoài: ” Ngươi cũng biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-bo-vi-dien-quy-cau-nhan-vat-phan-dien-nu-chinh-lam-nguoi/604998/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.