- Thân thể của thím như thế nào?
Mọi người giật mình, Mạnh Bắc Trạch nói:
- Mẹ của tôi ở cách vách, tình huống không tốt lắm.
Trên thực tế bà không còn khí lực đi lại, nếu người của Chu Toại Hành tiếp tục tìm tới, bà hẳn phải chết không nghi ngờ, căn bản không có khả năng chạy trốn.
Quý Hủ đứng lên:
- Mang tôi đi nhìn xem.
Mọi người trầm mặc, trong lòng rất là thất vọng.
Nếu hắn cũng có căn cứ trong tay, lại có vài chiếc xe tải, thực lực căn cứ hẳn là không sai, nếu.
.
nếu.
.
Quý Hủ nói vài câu, nữ nhân mới mở miệng lại ho khan kịch liệt, thậm chí một câu cũng nói không nên lời.
- Sau này Mạnh thúc có tính toán gì không?
Mạnh Trọng lắc đầu:
- Năng lực của tôi cùng Bắc Trạch cũng không phải công kích, trông cậy tự chúng tôi báo thù cơ hồ là không thể nào.
Nếu như có thể sống tới đầu xuân, tôi nghĩ dùng việc xây tường vây trao đổi với người ta, thuê dị hóa nhân công kích hình đi giết Chu Toại Hành cùng Từ Thầm, nhưng mà.
.
Nhưng hiện tại bọn họ còn đang bị đuổi giết, Chu Toại Hành cùng Từ Thầm là thủ lĩnh cùng phó thủ lĩnh đại căn cứ, ai lại dám đi giết bọn hắn, nói không chừng nơi này họ vừa giúp người xây xong căn cứ, lật mặt liền bị người trói lại đem giao cho Chu Toại Hành.
- Nếu Mạnh thúc nguyện ý, có thể theo tôi quay về căn cứ, căn cứ chúng tôi có điều kiện chữa bệnh, nói không chừng có thể trị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-cau-xam-nhap/619680/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.